Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ - Nguyễn Nhật Ánh

Truyện Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ là sáng tác mới nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh . Nhà văn mời người đọc lên chuyến tàu quay ngược trở lại thăm tuổi thơ và tình bạn dễ thương của 4 bạn nhỏ. Những trò chơi dễ thương thời bé, tính cách thật thà, thẳng thắn một cách thông minh và dại dột, những ước mơ tự do trong lòng… khiến cuốn sách có thể làm các bậc phụ huynh lo lắng rồi thở phào. Không chỉ thích hợp với người đọc trẻ, cuốn sách còn có thể hấp dẫn và thực sự có ích cho người lớn trong quan hệ với con mình.

Nội dung:

Chương 1: Tóm lại là đã hết một ngày

Chương 2: Bố mẹ tuyệt vời

Chương 3: Đặt tên cho thế giới

Chương 4: Buồn ơi là sầu

Chương 5: Khi người ta lớn

Chương 6: Tôi là thằng cu Mùi

Chương 7: Tôi ngoan trong bao lâu

Chương 8: Chúng tôi tôi trở thành lũ giết người như thế nào

Chương 9: Ai có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?

Chương 10: Và tôi đã chìm

Chương 11: Trang trại chó hoang

Chương 12: Cuối cùng là chuyến tàu không có người soát vé.

Trích trong " Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ "

"Tôi viết cuốn sách này không dành cho trẻ em. Tôi viết cho những ai từng là trẻ em."
NGUYỄN NHẬT ÁNH
 
TÓM LẠI LÀ ĐÃ HẾT MỘT NGÀY
Một ngày, tôi chợt nhận thấy cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt. Năm đó tôi tám tuổi. Sau này, tôi cũng nhiều lần thấy cuộc sống đáng chán khi thi trượt ở tuổi mười lăm, thất tình ở tuổi hăm bốn, thất nghiệp ở tuổi ba mươi ba và gặt hái mọi thành công ở tuổi bốn mươi. Nhưng tám tuổi có cái buồn chán của tuổi lên tám. Đó là cái ngày không hiểu sao tôi lại có ý nghĩ rằng cuộc sống không có gì để mà chờ đợi nữa. Rất nhiều năm về sau, tôi được biết các triết gia và các nhà thần học vẫn đang loay hoay đi tìm ý nghĩa của cuộc sống và tới Tết Ma Rốc họ cũng chưa chắc đã tìm ra. Nhưng năm tôi tám tuổi, tôi đã thấy cuộc sống chả có gì mới mẻ để khám phá. Vẫn ánh mặt trời đó chiếu rọi mỗi ngày. Vẫn bức màn đen đó buông xuống mỗi đêm. Trên mái nhà và trên các cành lá sau vƣờn, gió vẫn than thở giọng của gió. Chim vẫn hót giọng của chim. Dế ri ri giọng dế, gà quang quác giọng gà. Nói tóm lại, cuộc sống thật là cũ kỹ. Cuộc sống của tôi còn cũ kỹ hơn nữa. Mỗi đêm, trước khi đi ngủ, tôi đã biết tỏng ngày mai những sự kiện gì sẽ diễn ra trong cuộc đời tôi. .."

 Mời các bạn đón đọc truyệnCho tôi một vé đi tuổi thơ

0 comments:

Post a Comment